Con đường đông bắc đảo Phú Quốc là một tuyến đường xuyên qua rừng quốc gia và đi bao quanh dãy núi Hàm Ninh hùng vỹ, bên trong dãy núi là đỉnh núi Chúa cao nhất của đảo, điểm khởi đầu tại đâu thì cũng kết thúc hành trình tại đó, là tuyến đường phù hợp cho những du khách muốn trải nghiệm cảm giác phiêu lưu mạo hiểm, khám phá những chân trời mới cũng như tìm hiểu sinh hoạt của cư dân địa phương thay vì chọn những địa điểm quen thuộc đã đi đến không biết bao nhiêu lần như chùa Hộ Quốc, bãi Sao,…
Chặng hành trình khám phá phía đông đảo được bắt đầu từ trung tâm thị trấn Dương Đông men theo tỉnh lộ 973 để đi lên phía Bắc. Khi đi ngang trung tâm thị trấn, mọi người sẽ dễ dàng bắt gặp được sự ồn ào, đông đúc lại vừa náo nhiệt của những cư dân và cả những du khách đang tham quan phố xá. Vừa rời khỏi thị trấn không lâu, du khách sẽ đến một ngã ba tại đình thần Dương Đông tại khu phố 5 của thị trấn. Khi rẽ phải ở ngã ba này và đi thêm khoảng chừng năm cây số nữa, du khách sẽ đến với hồ Dương Đông – hồ nước ngọt nhân tạo lớn nhất của đảo Ngọc và suối Đá Bàn – dòng suối sơn thuỷ hữu tình nhất của đảo khi ẩn mình trong những rặng sim tím thuỷ chung, những trải nghiệm ở đây sẽ vun đắp thêm tình yêu thiên nhiên cho mỗi người.
Sau khi thoả sức khám phá vẻ đẹp thiên nhiên ở hồ Dương Đông và suối Đá Bàn, chúng ta quay lại đường tỉnh và cùng tiếp tục chặng hành trình khám phá con đường đông đảo. Xe cứ bon bon chạy đến một lúc nào đó, tiếng ồn ào đông đúc của phố thị đã biến mất và thay vào đó là những âm thanh trong trẻo của núi rừng thì cũng chính là lúc du khách chạm ngỏ vào thiên nhiên trong lành của những cánh rừng già phủ màu xanh thẵm. Ở một nơi nào đó trên đường khi đến nơi có tên gọi là ngã ba Búng Gội, du khách nhớ hỏi người dân địa phương đường đến vườn tiêu lớn nhất đảo Phú Quốc mang tên Khu Tượng. Đây là vườn tiêu lớn nhất và lâu đời nhất của đảo, nơi du khách sẽ được học hỏi về nghề trồng tiêu và thoả sức chụp hình bên những gốc tiêu lâu năm.
Xe lại men theo con đường tỉnh lộ 973 lên phía bắc và lại có một điểm dừng tiếp theo tại ngã ba suối Cái, nếu du khách rẽ sang trái và tiếp tục đi trên con đường Suối Cái – Gành Dầu chừng năm cây số, làng bè nổi Rạch Vẹm sẽ hiện lên đầy mê hoặc với những món hải sản vô cùng ngon lành, nào là còi biên mai hấp gừng, nhum nướng mỡ hành, hay lẩu cá bớp chua chua ngọt ngọt,… là một nơi rất phù hợp để bổ sung năng lượng. Cạnh làng bè còn có bãi biển nơi ở của sao biển, một loài sinh vật đã chọn nơi đây làm nhà, chụp hình cùng với những chú sao biển đo đỏ cũng vô cùng thú vị đấy mọi người ạ.
Từ ngã ba Suối Cái đi lên phía Bắc, du khách sẽ cảm nhận đáng kể cái hương vị lành lạnh của thiên nhiên theo từng cơn gió, phả vào mặt du khách khiến sự mệt mỏi sau hơn hai mươi cây số di chuyển dường như tan biến, chỉ biết hít lấy hít để cái không khí trong lành của thiên nhiên này. Con đường ngày càng vắng và càng lúc càng nhấp nhô, có khi phải lên dốc cao, có khi phải thả dốc, máu thám hiểm phiêu lưu lại càng dâng trào. Ở một điểm nào đó cách ngã ba Bãi Thơm chừng một cây số là tuyến đường bê tông dẫn đến Rạch Tràm, là một cụm khu dân cư có người ở, nổi tiếng với phong cảnh thiên nhiên hoang sơ mà đặc trưng là cụm rừng ngập nước như bần, vẹt, mắm,… mọc um tùm tạo nên vẻ đẹp cuốn hút thu hết mọi ánh nhìn của du khách.
Tại Bãi Thơm có một khu dân cư lâu đời vô cùng yên bình mặc dù đã có ít nhiều ảnh hưởng của sự phát triển du lịch với vô số nhà nghỉ, homestay đã mọc lên san sát nhưng vẫn còn giữ lại chút gì đó bình dị, hoang sơ cả ở phong cảnh và con người. Con đường hoa từ ngã ba Bãi Thơm đến hòn Một là một công trình vô cùng đẹp mắt, chạy giữa hai hàng hoa làm cho lòng người cũng trở nên phơi phới. Khi chạy hết con đường hoa sẽ đến với hòn Một, du khách nhớ rẽ sang trái để tham quan hòn đảo nhỏ này nhé. Từ đảo chính, người ta đã bắt cầu gỗ để nối sang hòn Một, tuy nhiên du khách chỉ có thể đi bộ qua hòn. Hòn đảo này khá nhỏ, có thể là một phần của đảo Phú Quốc nhưng lại tách ra và cách đảo lớn khoảng hơn 200 mét nằm một mình soi mình xuống biển xanh bao la. Diện tích ước tính của hòn Một khoảng chừng từ năm trăm mét vuông đến một hecta, trên đảo là khu rừng nguyên sinh còn rất hoang sơ và vẫn còn chứa một lượng nhỏ bom mìn còn sót lại từ thời chiến tranh. Du khách cũng không cần ngại vì sợ bom mìn vì trên đảo có một con đường rải đá đi vòng quanh đảo, chỉ cần đi theo con đường này thì cũng không nguy hiểm đến tính mạng, thiết nghĩ thì do người dân không muốn cảnh quan bị phá huỷ nên gắn bảng chứ nếu có bom mìn thật thì quân đội đã đến để xử lý rồi đúng không nhỉ? Có một bãi biển nhỏ và ngắn nằm ở phía bắc của hòn, xa xa là những bãi đá nằm ngẫu nhiên bị sóng biển tạt vào tạo nên cảnh quan vô cùng thú vị. Ở đây mà cùng đám bạn tổ chức picnic dã ngoại, hay tổ chức những buổi cắm trại khám phá thiên nhiên, những hoạt động trải nghiệm như trở thành ngư dân, mò ghẹ bắt sò thì thực sự rất đã bởi cảnh vật còn rất hoang sơ và đầy tính thử thách.
Tiếp đến trong chặng hành trình là cảng hành khách Đá Chồng, đây là một khu tránh bão của ngư dân địa phương, cũng là một cảng hành khách từ Hà Tiên của công ty phà Thạnh Thới từ những năm 2017 trở về trước. Sau này, phà Thạnh Thới đã di chuyển điểm dừng xuống cảng Bãi Vòng nên hiện tại nơi này không còn nhộn nhịp như trước mặc dù những dấu tích như sảnh chờ, khu tiếp đón vẫn còn hiện diện ở đó. Đoạn đường từ Bãi Thơm đến cảng Đá Chồng vô cùng nhấp nhô, cứ chốc chốc lại lên rồi xuống liên tục nhưng lại khiến những kỷ niệm trong tôi cứ trào dâng không ngừng nghỉ.
Số là như vầy, tôi qua đảo Phú Quốc lần đầu tiên vào bốn năm về trước vào một ngày mưa lâm râm nhưng rả rít suốt ngày của những ngày cuối mùa mưa tháng mười. Khổ nổi là khi ấy tuyến phà đường biển từ Hà Tiên – Bãi Vòng chưa được mở, mọi người muốn đi xe máy hoặc xe ô tô qua đều phải đi từ tuyến Hà Tiên – Đá Chồng. Bên Hà Tiên thì trời nắng vô cùng gay gắt cũng thầm nghĩ sẽ không sao, nhưng không ngờ đi qua đến cảng Đá Chồng thì mới biết là đoạn đường hiện tại là đường đất đỏ, dù là trời nắng nhưng do đang làm đường nên đoạn đường này phải nói là rất xấu. Bản thân đã qua rồi có quay lại cũng muộn màng, mà cũng vì một chút áp lực của bản thân khi đã tốt nghiệp rồi mà vẫn chưa có việc làm, thế là cắm đầu đi tiếp. Có nhiều người bảo phải đi thẳng xuống Hàm Ninh, nhưng từ Đá Chồng xuống Hàm Ninh tận 28 kilomet, làm sao mà đi được, thế là quyết định đi lên Bãi Thơm. Nhà ở quê ngày xưa cũng lầy lội, cũng bùn lầy vô cùng nhưng khi qua đây và cảm nhận được con đường đất đỏ này thì những cái bùn lầy ở quê thực tế cũng chả là cái gì so với những gì đang tận mắt chứng kiến. Thử tưởng tượng xem, một con đường đất đỏ với nền đường rất yếu bị mưa tuôn xối xả cho vài trận, lại vừa bị đào lên đào xuống để làm đường đã tơi tả như thế nào, lại được những chiếc xe tải trọng lớn cán đi cán lại biết bao nhiêu lần làm cho mặt đường vốn dĩ xấu trở nên vô cùng kinh khủng. Khoảng giữa ở chỗ hai bánh xe tải tuy nhô cao lên khá khô ráo nhưng xe sẽ dính đầy đất sét đến độ không thể di chuyển được, còn đi vào vết lõm của bánh xe thì sẽ di chuyển dễ dàng nhưng bùn lầy sẽ cao tận lên đầu gối, lõm bỏm vô cùng kinh khủng. Điều tồi tệ không dừng ở đó vì tuyến đường từ Đá Chồng về Bãi Thơm có độ dốc, một lúc thì lên một lúc lại xuống lại thêm xe sẽ dễ dàng bị chết máy bởi sình lầy có thể đi vào ống pô của xe. Đấy là cảm giác khủng khiếp nhất mà tôi và chắc khá nhiều du khách của bốn đến năm năm trước đã từng trải qua, mất đến gần 6 tiếng để thoát khỏi con đường kinh khủng này, cũng khá may mắn khi trong lúc đen đủi nhất chiếc xe không bị chết máy dù đã bị chết máy mấy lần. Bây giờ, khi lang thang trên đoạn đường này những kỷ niệm ấy cứ lâng lâng mãi trong ký ức.
Công trình đường tỉnh 973B đã hoàn thành từ năm 2018 nối xã Bãi Thơm qua Đá Chồng tới xã Hàm Ninh, nên những ký ức năm xưa về một con đường đất đỏ đầy bụi và gió đã dường như phủ mờ trong lớp bụi của thời đại, tuy nhiên đối với những người đã từng được trải nghiệm cảm giác ấy sẽ mãi mãi là những ký ức không quên về một thời đã qua.
Từ bãi Đá Chồng đi thẳng xuống khu vực Cây Sao, du khách sẽ được thưởng thức sự trộn lẫn hương vị vô cùng đặc sắc, một bên là hương rừng ngọt lịm từ những bông hoa sim tím đang mùa nở rộ và một bên là hương biển mặn mòi từ những cơn sóng bạc đầu tất cả sẽ đưa du khách vào một khung cảnh thiên nhiên mơ hồ nhưng đầy sức quyến rũ. Từ Cây Sao đến trung tâm xã Hàm Ninh là khu vực của những homestay, resort mọc lên khá nhiều bởi bãi biển trắng muốt, thiên nhiên trong lành và quang cảnh cũng hoang sơ, một số khu resort nổi tiếng ở đây như Rory Beach Bar, Dugong Beach Resort, Mango Beach Resort, The Pier Phu Quoc Resort,….
Ở Hàm Ninh, du khách có thể ghé tham quan làng chài Hàm Ninh nổi tiếng, nơi có những món hải sản ngọt nước để bổ sung lại năng lượng sau quá trình dài tham quan khá mệt mỏi vì cái nóng miền nhiệt đới cũng như trải nghiệm nét sinh hoạt của nhóm dân cư sống lâu đời tại Phú Quốc. Sau khi bổ sung năng lượng tại Hàm Ninh thì chúng ta tiếp tục đến với một địa điểm tiếp theo. Nơi đấy được gọi là suối Tiên, con suối này nằm lẩn khuất trong dãy Hàm Ninh hùng vỹ trước mặt. Đường đi vào suối khá gập ghềnh và tương đối khó đi, cũng chính vì thế mà chỉ có dân địa phương mới đến đây để tham quan, tuy nhiên chính vì khó đi nên suối Tiên vẫn giữ được nét hoang dã và nét đẹp đến ngỡ ngàng mà thiên nhiên đã ban tặng, suối reo như tiếng hát xa của những nàng tiên nữ đi lạc xuống đây. Vừa tắm vừa thưởng thức đồ nướng thì phải nói là tuyệt vời hơn cả ông mặt trời ấy chứ.
Sau khi đã tắm chán chê ở suối Tiên thì trời cũng đã sập tối, chúng ta cũng nên tranh thủ trở về trung tâm, vì đường trong rừng sập tối khá nhanh. Khi quay về Dương Đông cũng là lúc những tia nắng cuối ngày đã biến mất từ lâu, nhưng những ánh đèn nhộn nhịp của phố thị báo hiệu những đêm tối vô cùng năng động. Du khách trước khi về chốn nghỉ có thể ghé qua chợ đêm tham quan, thưởng thức vài món đồ ăn vặt ở công viên Bạch Đằng,… để cảm nhận sự chuyển động không ngừng của cuộc sống ở đảo Ngọc.
Con đường đông bắc đảo hay con đường của gió và bụi nhưng ẩn chứa vô vàn điều kỳ diệu của thiên nhiên sẽ là gợi ý vô cùng mới mẻ, sau khi trải nghiệm từng địa điểm du khách sẽ học hỏi thêm những điều thú vị, để từ đó trưởng thành hơn và yêu thiên nhiên đất nước này hơn./
Khám phá Đảo Ngọc – phần 18
Comments
Post a Comment